여러분에게 가장 기억에 남는 여행이나 소풍, 나들이는 무엇입니까?
왜 가장 기억에 남습니까? ‘가장 기억에 남는 여행(소풍, 나들이)’이라는 제목으로 글을 쓰십시오. 단, 아래에 제시한 내용이 모두 포함되어야 합니다.
가장 기억에 남는 여행(소풍, 나들이)은 무엇인가?
왜 가장 기억에 남는가?
Đối với mọi người, chuyến du lịch hay chuyến dã ngoại, chuyến đi chơi đọng lại trong ký ức nhất là gì?
Tại sao lại đáng nhớ nhất? Hãy viết bài văn với đề mục: “Chuyến du lịch (chuyến dã ngoại, chuyến đi chơi) đọng lại trong ký ức nhất”!
Nhưng phải bao gồm tất cả các nội dung chi tiết bên dưới.
Chuyến du lịch (dã ngoại, đi chơi) đáng nhớ nhất là gì?
Tại sao lại đáng nhớ nhất?
<모범 답안 예시>
초등학교 2학년 때 가족들과 함께 갔던 여행은 아주 특별했다.
Chuyến du lịch mà tôi đã đi cùng gia đình vào năm tôi học lớp hai thật là đặc biệt.
어머니께서 어린 시절을 보냈던 곳으로 여행을 떠났는데, 지금 와 생각하면 그 여행은 어머니의 ‘추억 찾기 여행’이었다.
Chúng tôi đã đi du lịch đến nơi mà mẹ đã sống khi còn nhỏ, nếu nghĩ lại thì chuyến du lịch đó là chuyến du lịch tìm lại ký ức của mẹ.
졸업한 후에 가족들과 서울로 이사를 와 그곳을 떠난 지 꽤 오래되셨다는 어머니는 여행을 준비하는 동안 많이 설레어하셨다.
Sau khi tốt nghiệp thì mẹ đã chuyển đến Seoul cùng với gia đình, mẹ đã rời xa nơi ấy cũng khá lâu rồi, mẹ đã rất bồi hồi trong khi chuẩn bị cho chuyến du lịch.
어머니께서 서울로 이사 오기 전까지 사셨다던 동네에도 가고, 졸업한 초등학교에도 가 보았다.
Chúng tôi đi đến vùng quê mà mẹ đã từng sống trước khi chuyển đến Seoul và cũng đến ngôi trường cấp một mà mẹ đã từng học.
걸어서 한 시간쯤 걸린다던 학교는 실제로 가 보니 30분밖에 걸리지 않았다.
Ngôi trường mà mẹ đã từng đi bộ mất khoảng một tiếng thì thực tế chúng tôi chỉ đi mất khoảng ba mươi phút thôi.
“꽤 먼 줄 알았는데, 이 길이 이렇게 짧았나?”라고 말씀하시며 어머니께서 웃으셨다.
Mẹ vừa nói vừa cười: “Cứ tưởng là rất xa đấy nhưng con đường này hóa ra lại ngắn như vậy”.
학교로 가는 길가에는 이름 모를 꽃이 많이 피어 있었는데, 아버지께서 꽃에 대해 이것저것 설명해 주셔서 걸어가는 내내 신나고 재미있었다.
Trên con đường đi tới trường có nhiều loài hoa nở mà tôi không biết tên, bố giải thích hết cái này cái nọ về những loài hoa cho tôi nên tôi rất phấn chấn và thấy thú vị trong suốt khoảng thời gian đi bộ.
아마 꽃을 좋아하시는 어머니께서도 그 길을 걸으면서 나처럼 행복해하셨을 것 같았다.
Có lẽ mẹ cũng thích hoa nên vừa đi bộ trên đường, cảm giác như mẹ cũng hạnh phúc như tôi.
학교로 가는 중간에 우연히 어머니의 어릴 적 친구 분을 만났는데 두 분이 무척 좋아하시던 모습이 떠오른다.
Trong lúc đi tới trường thì bỗng nhiên gặp một người bạn khi còn nhỏ của mẹ, hai người trông thật sự vui mừng biết mấy.
그날 저녁은 그 친구분 댁에 가서 먹었다.
Buổi tối ngày hôm đó chúng tôi đã đến nhà người bạn của mẹ và ăn tối.
이틀이라는 짧은 시간이었지만 어머니의 추억을 찾아 떠난 그 여행은 어머니뿐만 아니라 우리 가족에게 아주 특별한 여행이었다.
Hai ngày dù là thời gian ngắn ngủi nhưng chuyến du lịch tìm về ký ức của mẹ không nhưng chỉ có mẹ mà đối với cả gia đình tôi đó cũng là chuyến du lịch thật đặc biệt.
기회가 되면 다시 꼭 한번 어머니를 모시고 그곳으로 여행을 가고 싶다.
Nếu có cơ hội thì tôi nhất định đưa mẹ đi du lịch ở nơi ấy thêm một lần nữa.